- Nổi cơn cuồng ghen, cắn mũi tình địch
- Nổi cơn cuồng ghen, dùng kéo đâm người yêu 62 nhát
- Cuồng ghen, đâm cán chổi vào "vùng kín" của vợ đến chết
Ghen mù quáng, giết người vô tội
Ngồi bàn bên, anh Sơn liền đáp trả: “Tốt nhất uống đi, sau đó về nhà mà phục!”. Ăn sáng no say xong, trong người bị thiêu đốt bởi mối nghi ngờ vợ ngoại tình, Trận đi xe máy vượt chặng đường mấy chục cây số đến nhà bố vợ ở tỉnh Hưng Yên thổ lộ nỗi lòng. Nghe con rể nói lời ghen tuông vô cớ, bố vợ đuổi hắn về nhà.
Quay trở về nhà, trời đã về trưa, Trận đầu óc quay cuồng vì tức giận, 2 tay xách 2 con dao (một lưỡi nhọn, một lưỡi bằng) đi ra ra đường làng. Trông thấy anh Sơn đi tới, sẵn mối nghi ngờ người đàn ông ngày có quan hệ ngoại tình với vợ mình, Trận quát to: “Mày lăng nhăng với vợ tao. Hôm nay, tao giết mày”.
Dứt lời, Trận chém thẳng một dao vào đầu anh Sơn. Chiếc mũ cối đang đội trên đầu anh Sơn rơi xuống đất. Bị tấn công bất ngờ, anh Sơn chạy vào nhà hàng xóm lánh nạn. Trong cơn ghen mù quáng, Trận đuổi theo đâm, chém xối xả vào người anh Sơn. Hắn đâm mạnh đến mức, khi rút dao ra thì chỉ cầm chuôi gỗ trong tay, còn lưỡi dao vẫn cắm phậm vào lưng nạn nhân.
Thấy nhiều dân làng ra can ngăn, gã chồng có máu hoạn thư còn đe dọa: “Thằng nào vào, tao đâm chết!”. Hành vi đâm chém người chỉ dừng lại khi nạn nhân không còn khả năng chống trả, nằm bất động dưới đất như một cái xác không hồn. Gây án xong, Trận bỏ trốn tại nhà một người thân ở tỉnh Hà Nam. Chính gia đình này đã giúp lực lượng công an Hà Nội bắt kẻ gây ra cái chết thương tâm cho anh Sơn (SN 1971, đã có vợ và 1 con).
Nỗi lòng người vợ trẻ
Tại tòa Trận khai, sở dĩ hắn vác dao chém anh Nguyễn Văn Sơn vì tin chắc nạn nhân có quan hệ tình cảm với vợ mình. Tuy nhiên, niềm tin ấy của Trận theo vợ hắn và các nhân chứng là chẳng có chút cơ sở nào.
Theo Trận, hắn nghi ngờ vợ vì từ khi xây nhà xong vào năm 2003, nhất là thời gian gần đây hắn thấy vợ ăn mặc đẹp hơn, nhiều đêm tỉnh giấc, thấy vợ không ngủ, cứ nhìn mình nên hắn nghĩ vợ mình đang tơ tưởng đến người khác. Chưa kể, nhiều buổi tối, hắn nghe tiếng gạch đập bên nhà hàng xóm, tiếng nhạc phát ra từ ngôi nhà bỏ hoang gần đó, còn nhiều buổi sáng, khi ra đầu ngõ, hắn thấy lúc thì có gạch, lá chuối… Trận đinh ninh đấy là những chứng cứ cho thấy vợ hắn đã ngoại tình, thậm chí là ngoại tình cùng lúc với nhiều người. Điều khiến Trận tin hơn là có lần hắn đi xem bói, bà thầy bói bảo vợ hắn có tình cảm với người khác. Tuy nhiên, chưa bao giờ Trận bắt được quả tang vợ mình ngoại tình.
Theo kết luận giám định pháp y tâm thần số 78 ngày 29/8/2013 của Viện giám định pháp y tâm thần Trung ương: “Trước, trong, sau khi phạm tội, bị can Nguyễn Văn Trận có bị bệnh tâm thần: Bệnh rối loạn thần do sử dụng rượu... hạn chế khả năng nhận thức và điều khiển hành vi”.
Chuyện Trận mắc bệnh tâm thần xem ra chỉ có người vợ "đầu gối tay ấp" suốt 15 năm của anh ta mới thấu hơn cả. Dáng người nhỏ bé, gương mặt tròn hiền lành, chị S. (vợ Trận) trông trẻ hơn so với tuổi 38. Tâm sự với PV, chị S cho biết: Năm 1997, do sự sắp đặt của cha mẹ, chị lên xe hoa với Nguyễn Văn Trận. Hai người sống ở xã Khai Thái, huyện Phú Xuyên, Hà Nội. Mối tình của hai người cũng lạ, lấy nhau rồi mới phát sinh tình cảm.
Nguyễn Văn Trận tại tòa
Về làm dâu, chị S mới biết bố chồng bị mắc bệnh thần kinh. Cô dâu trẻ bị sốc trong một thời gian khá dài. Gánh nặng gia đình đè nặng lên đôi vai cả hai vợ chồng. Đã vậy, người chồng cục tính, trình độ văn hoá lớp 4, quanh năm chỉ biết đến ruộng đồng lại là một con sâu rượu. Cứ mỗi lần uống rượu say, Nguyễn Văn Trận hay lè nhè gây sự với vợ và bà con hàng xóm. Người vợ đã quá quen và xấu hổ với những xích mích của chồng với hàng xóm mỗi khi say xỉn. Trong một lần say rượu, Trận to tiếng với em trai. Chị S can ngăn liền bị cậu em chồng đâm một nhát dao vào lưng, tưởng chết.
Cùng với thời gian, những lần cãi vã, va chạm của Trận với mọi người ngày càng tăng lên, đặc biệt là với đàn ông. Trận luôn ghen bóng, ghen gió, nghi ngờ vợ mình có quan hệ không lành mạnh với những người đàn ông quanh vùng. Nghe tiếng lá cây chuối xào xạc trong gió, tiếng lạch cạch phát ra từ nhà hàng xóm, thậm chí bật điện dưới bếp để rửa bát… Trận cũng nghĩ rằng đấy là những ám hiệu của vợ và tình nhân trao đổi với nhau, hẹn hò nhau đi chơi. Đầu người vợ nhiều lúc như muốn nổ tung vì thói ghen tuông vô cớ của chồng. Vốn là người đàn bà quê mùa, chị S chị biết ném chịu đựng tính khí thất thường của chồng cho nhà cửa được ấm êm.
Nói về bệnh thần kinh của chồng, chị S nhớ lại: Cách đây không lâu, chồng chị và một người bạn đi xe máy tốc độ cao, bị tai nạn giao thông. Anh kia chết ngay tại chỗ, còn Trận bị chấn thương sọ não rất nặng. Mấy tháng liền chăm sóc chồng nằm điều trị tại Bệnh viện Việt Đức, chị S nếm đủ nỗi khổ cực của một người dân quê ra thành thị. Đến lúc người chồng lành lặn xuất viện cũng là lúc anh ta có vấn đề về đầu óc. Người chồng tính tình hay cáu gắt, nóng nảy với vợ. Tính hiếu chiến, hay gây gổ đánh nhau từ thủa thanh niên của Trận được dịp phát tác, gây không ít phiền hà cho người vợ hiền thảo, thủy chung.
Từ ngày bị tai nạn giao thông, Nguyễn Văn Trận mắc thêm một “chứng bệnh” khó chữa, đó là thói ghen tuông vô lối. Trong đầu người chồng luôn ám ảnh, nghi ngờ vợ mình có quan hệ ngoại tình với nhiều người đàn ông trong làng. Theo lời kể của chị S, có bữa gia đình ăn tối xong, chị đi rửa bát, tắt đèn điện dưới bếp sớm hơn thường lệ cũng bị chồng đánh chửi vì nghi vợ tắt điện tối sớm để dễ bề quan hệ bất chính.
Anh Sơn là hàng xóm liền kề với Trận. Mỗi lần nghe thấy anh Sơn huýt sáo, Trận nổi xung lên, cho rằng đây là tín hiệu rủ vợ mình đi hẹn hò ngoại tình. Những lúc đó, người vợ lại bị chồng đay nghiến phũ phàng. Nhiều lúc chị S muốn li hôn với chồng cho rảnh nợ, nhưng vì thương con, người vợ lại cắn răng chịu đựng thói ghen tuông mù quáng của chồng.
Tuy Trận có bị mắc bệnh tâm thần nhưng chỉ bị hạn chế khả năng nhận thức và điều khiển hành vi, nên theo Bộ luật Hình sự, Trận vẫn phải chịu trách nhiệm hình sự về hành vi phạm tội mà hắn đã gây ra. Xem xét toàn bộ vụ án, đặc biệt về bệnh thần kinh của bị cáo, HĐXX tuyên phạt Nguyễn Văn Trận tù chung thân về tội “giết người”. Biết mình thoát chết, Nét mặt nhăn nhó của Trận như giãn ra, nhưng không đủ để một nụ cười nở trên đó.
Theo Tuổi Trẻ Thủ Đô
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét